Cần bảo vệ động vật quý hiếm như thế nào?
Bảo vệ động vật quý hiếm cần sự nỗ lực toàn diện. Trước hết, phải ngăn chặn nạn phá rừng, bảo vệ môi trường sống tự nhiên. Hạn chế khai thác bừa bãi, đặc biệt là các loài thực vật quý hiếm, là mắt xích quan trọng trong chuỗi sinh thái. Việc thành lập và quản lý chặt chẽ các vườn quốc gia, khu bảo tồn thiên nhiên là cần thiết. Song song đó, công tác tuyên truyền, giáo dục cộng đồng về ý thức bảo vệ động vật hoang dã phải được đẩy mạnh, nhằm nâng cao nhận thức và trách nhiệm của mỗi cá nhân. Chỉ khi có sự chung tay của cả xã hội, chúng ta mới có thể bảo vệ hiệu quả các loài động vật quý hiếm đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng.
- Chúng ta nên làm gì để bảo vệ các loài động vật hoang dã?
- Theo em, chúng ta cần làm gì để bảo vệ các loài động vật hoang dã?
- Tại sao chúng ta nên bảo vệ động vật hoang dã?
- Tại sao phải bảo vệ thiên nhiên hoang dã?
- Em có thể làm gì để góp phần bảo vệ các loài động thực vật khỏi các nguy cơ tuyệt chủng?
- Là học sinh em sẽ làm gì để góp phần bảo vệ động vật hoang dã?
Bảo vệ động vật quý hiếm hiệu quả ra sao?
Bác hỏi bảo vệ động vật quý hiếm hiệu quả ra sao thì em thấy khó trả lời dứt khoát lắm. Nói chung là phải nhiều biện pháp kết hợp.
Biện pháp bảo vệ động vật quý hiếm: Ngăn chặn phá rừng, hạn chế khai thác bừa bãi, xây dựng khu bảo tồn, tuyên truyền giáo dục.
Em nhớ hồi tháng 7 năm ngoái, đi Tràm Chim, Đồng Tháp, thấy có hẳn một khu nuôi sếu đầu đỏ, rộng mênh mông. Nhìn cũng thấy yên tâm phần nào cho mấy con sếu. Vé vào cổng hình như 80k/người.
Nhưng mà nói thật, chỉ bảo vệ trong khu bảo tồn thì chưa đủ đâu Bác. Như kiểu hổ, voi chẳng hạn, nó cần diện tích sống rộng lớn. Phá rừng thì lấy đâu ra chỗ cho nó ở.
Rồi còn chuyện săn bắn trộm nữa. Bác xem trên báo đài cũng thấy, nhiều vụ lắm. Cái này phạt nặng vào may ra mới răn đe được. Em đọc đâu đó thấy nói, có người mua bán sừng tê giác cả tỷ bạc. Lợi nhuận cao thì dễ sinh lòng tham.
Em nghĩ giáo dục ý thức cng quan trọng. Mà phải từ nhỏ, như kiểu dạy trẻ con yêu thương động vật ấy. Hồi em học cấp 1, trường em hay tổ chức mấy buổi xem phim về động vật, thú vị lắm. Đến giờ em vẫn còn nhớ.
Em nói lan man quá. Tóm lại là bảo vệ động vật quý hiếm cần kết hợp nhiều biện pháp, từ bảo vệ môi trường sống, xử lý nghiêm vi phạm đến nâng cao ý thức cộng đồng. Chứ không đơn giản.
Chúng ta nên làm gì để bảo vệ các loài động vật hoang dã?
Bác hỏi thế à? Dễ.
-
Ngừng tiêu thụ. Đừng mua sắm sản phẩm từ động vật hoang dã. Da, ngà, lông… tất cả đều là động lực tàn sát. Tôi từng thấy một con hổ bị da bị lột, nhớ mãi. Thương lắm.
-
Thay đổi thói quen du lịch. Không ủng hộ các hoạt động gây hại động vật. Cưỡi voi, chụp ảnh với hổ… đều là chuỗi cung ứng tàn ác. Năm ngoái, tôi tình cờ thấy một con voi bị đánh đập dã man ở Thái Lan. Không thể nào quên.
-
Giáo dục. Nói chuyện với mọi người. Chia sẻ thông tin. Ý thức cộng đồng quan trọng lắm. Chị gái tôi làm giáo viên, đang tích cực vận động việc này trong trường học.
Bảo vệ động vật hoang dã không phải là việc của riêng ai. Mà là trách nhiệm của tất cả. Đừng để đến khi nào mất đi rồi mới hối hận. Mất đi là mất mãi. Thật đấy.
Tại sao chúng ta nên bảo vệ động vật hoang dã?
Bác hỏi tại sao phải bảo vệ động vật hoang dã hở? Dễ ợt! Vì chúng là báu vật, là di sản sống động của tạo hoá chứ sao nữa! Nghĩ mà xem, mấy con hổ, con voi, chúng nó sống lâu đời hơn cả dòng họ nhà mình đấy, giữ được chúng là giữ được cả một kho tàng lịch sử, cả một bộ phim tài liệu sống động, có khi còn hay hơn cả phim bom tấn Hollywood nữa!
- Mất chúng, thì mất luôn cả hệ sinh thái cân bằng. Giống như mất một quân cờ trong ván cờ vậy, tưởng nhỏ nhưng ảnh hưởng cả bàn cờ lớn, thậm chí dẫn đến “game over” cho cả hành tinh luôn.
- Nhiều loài còn quý hiếm hơn cả Bitcoin thời điểm đỉnh cao, mất đi thì tiếc hùi hụi, và không bao giờ có lại được nữa. Em nói thật, có khi giá trị nghiên cứu khoa học của chúng còn đáng giá hơn cả cả một mỏ vàng!
- Về mặt du lịch sinh thái, động vật hoang dã là “gương mặt đại diện” cực chất lượng, thu hút khách du lịch đổ xô đến, giúp kinh tế phát triển rầm rộ, đúng kiểu “một mũi tên trúng nhiều đích”. Mấy con khỉ đột ở vườn quốc gia Virunga, chẳng hạn, giúp người dân địa phương kiếm bộn tiền từ du lịch đấy ạ. Năm ngoái em còn thấy ảnh mấy bác Tây chụp ảnh với khỉ, nhìn vui lắm!
Chắc Bác hiểu rồi chứ ạ? Nói chung là bảo vệ động vật hoang dã là hành động vừa có ý nghĩa nhân văn sâu sắc, vừa mang lại lợi ích kinh tế to lớn, lại vừa thể hiện sự văn minh của con người nữa. Thế thì còn chần chừ gì nữa mà không hành động ngay nào Bác! Nếu Bác muốn biết thêm thông tin, cứ hỏi em nhé! Em được học về vấn đề này nhiều lắm.
Tại sao phải bảo vệ thiên nhiên hoang dã?
Bảo vệ thiên nhiên hoang dã? Đơn giản, sống còn.
- Bảo tồn sinh mệnh: Không chỉ loài vật, mà cả sự cân bằng của hệ sinh thái. Mất một mắt xích, sụp đổ toàn bộ.
- Mất cân bằngs inh thái kéo theo dịch bệnh, mất mùa, suy thoái giống loài.
- Chống thảm họa: Rừng là lá chắn, đất là nền móng. Phá hủy, tự chuốc lấy tai ương.
- Lũ lụt, xói mòn, hạn hán không phải là thiên tai, mà là hậu quả của hành động.
- Duy trì nguồn sống: Tài nguyên không phải vô tận. Khai thác cạn kiệt, tự đào mồ chôn mình.
- Nguồn nước, không khí, lương thực… tất cả đều đến từ tự nhiên. Bảo vệ tự nhiên là bảo vệ chính mình.
Em có thể làm gì để góp phần bảo vệ các loài động thực vật khỏi các nguy cơ tuyệt chủng?
Bác… Em… Em cũng đang nghĩ về điều này… giữa đêm… Lòng cứ nặng trĩu…
Em thấy việc bảo vệ động vật hoang dã khó lắm. Không phải chỉ nói suông là được…
-
Như Bác nói, phải xử lý nghiêm những đường dây buôn bán động vật. Em nhớ hồi lớp 10, em có đọc bài báo về vụ bắt giữ một đường dây buôn bán tê tê quy mô lớn ở Quảng Ninh. Số lượng tê tê bị bắt giữ nhiều lắm, nhìn ảnh mà em ám ảnh cả tuần. Phải thật sự mạnh tay, trừng trị thật nặng mới răn đe được. Chứ không, bọn chúng vẫn cứ lộng hành thôi.
-
Việc chấm dứt nuôi nhốt gấu… Cái này em thấy cũng phức tạp. Nhiều người vẫn cứ cho rằng việc nuôi nhốt gấu lấy mật là truyền thống. Thực ra, đó là tàn ác, là sự khai thác bất nhân. Cần tuyên truyền mạnh mẽ hơn nữa, để mọi người hiểu, để mọi người thay đổi nhận thức. Em từng tình nguyện ở một trung tâm cứu hộ gấu ở Ninh Thuận, thấy cảnh những con gấu bị thương, bị nhiễm bệnh… lòng đau lắm.
-
Xóa bỏ tham nhũng… Em biết nói thế nào nhỉ… Cái này… nó như một cái bóng đen… ở khắp mọi nơi. Mà tham nhũng liên quan đến mọi vấn đề, bảo vệ động vật hoang dã cũng không nằm ngoài. Nó khiến cho việc thực thi pháp luật khó khăn hơn…
-
Nâng cao hiệu quả răn đe… Em nghĩ cần có những hình phạt thật sự nghiêm khắc, cộng thêm với tuyên truyền mạnh mẽ, nâng cao nhận thức của cộng đồng. Phải làm cho người dân hiểu rằng, bảo vệ động vật hoang dã không chỉ là trách nhiệm của cơ quan chức năng mà còn là trách nhiệm của mỗi người dân.
Em cũng chỉ biết góp chút sức nhỏ thôi, Bác ạ. Em đăng bài viết lên mạng xã hội để nâng cao nhận thức, tham gia các hoạt động tình nguyện… nhưng vẫn thấy… chưa đủ. Giấc ngủ cứ nhẹ, cứ trăn trở…
Chúng ta cần làm gì để tránh tê giác bị tuyệt chủng?
Dạ Bác, để tê giác khỏi tuyệt chủng thì nhiều việc phải làm lắm. Em thấy tăng cường luật pháp, phạt nặng buôn bán sừng tê giác là quan trọng. Bên mình thì phải xoá bỏ cái tư tưởng sừng tê chữa bệnh, đúng là nhảm nhí mà. Hôm nọ em đọc báo thấy tịch thu được mấy trăm cân sừng tê giác lậu đấy Bác ạ, kinh khủng! Cái này phải xử lý nghiêm. Em thấy còn có mấy vụ nữa, ở Nam Phi hình như họ cho phép săn bắn tê giác có kiểm soát để lấy sừng, nhưng mà gây tranh cãi lắm.
- Chống buôn lậu: Cái này là then chốt luôn Bác ạ. Phải kiểm soát chặt chẽ biên giới, sân bay, hải cảng… Chứ buôn bán sừng tê giác lãi khủng lắm nên bọn tội phạm nó bất chấp. Em nhớ hồi trước có vụ ở Mộc Bài, công an bắt được mấy người vận chuyển sừng tê giác từ Campuchia về.
- Bảo vệ môi trường sống: Tê giác nó cần không gian rộng lớn để sống, mà giờ rừng bị phá nhiều quá. Phải bảo tồn, mở rộng khu bảo tồn cho tê giác. Em xem trên TV thấy ở châu Phi, người ta lập hẳn đội kiểm lâm vũ trang để bảo vệ tê giác khỏi bọn săn trộm.
- Nâng cao nhận thức: Nhiều người vẫn tin sừng tê giác chữa bách bệnh, cái này phải tuyên truyền mạnh mẽ cho người dân hiểu. Em nghĩ phải làm phim ảnh, quảng cáo các kiểu. Bác nhớ hồi xưa cái vụ “nói không với túi ni lông” không? Cũng phải làm chiến dịch rầm rộ như thế mới hiệu quả.
- Hợp tác quốc tế: Việt Nam mình cần hợp tác với các nước khác, nhất là các nước châu Phi nơi có nhiều tê giác, để chia sẻ kinh nghiệm, hỗ trợ nhau chống buôn bán sừng tê giác.
LOÀI TÊ GIÁC Ở VIỆT NAM Mình phải làm mạnh tay hơn nữa bác ạ. Tê giác Java ở Việt Nam tuyệt chủng rồi, đau xót lắm. Phải rút kinh nghiệm để bảo vệ các loài động vật khác. Em đọc bài báo nào đó nói Việt Nam mình đang cố gắng bảo tồn Sao La, loài này cũng quý hiếm lắm, hy vọng là thành công.
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.