Quảng Bình là nơi như thế nào?
Quảng Bình, dải đất miền Trung hẹp, địa hình dốc từ Tây sang Đông. Nơi đây nổi bật với vùng núi hiểm trở thuộc dãy Trường Sơn, độ cao từ 250m đến 2000m, rừng rậm bao phủ. Đỉnh Phi Cô Pi (Giăng Màn), giáp Lào, là nóc nhà của Quảng Bình (2071m).
Khám phá Quảng Bình: Thiên nhiên tuyệt đẹp?
Quảng Bình: Thiên nhiên tuyệt đẹp?
Quảng Bình á hả? Bậu hỏi Qua thấy có đẹp hông hả? Nói thiệt, Qua thấy đẹp chớ! Cái kiểu đẹp mà kiểu “mình hạc xương mai” á, chứ không phải kiểu “mình đồng da sắt” đâu nha.
Người ta nói Quảng Bình hẹp bề ngang, đúng y chang luôn. Qua đi xe từ Đông sang Tây mà cứ ngỡ đi…nửa ngày là hết tỉnh! Địa hình thì dốc, kiểu núi non nó “ùn ùn” kéo nhau ra biển á.
Nhớ hồi Qua đi trekking ở Phong Nha-Kẻ Bàng (năm ngoái á, tháng 6 thì phải, nóng muốn xỉu!), nhìn mấy ngọn núi mà thấy mình nhỏ bé dễ sợ. Mà nghe nói cái đỉnh Phi-cô-pi (Giăng Màn) cao nhất tỉnh luôn, 2071m lận đó. Ai mà leo lên được chắc “bá cháy bồ ché”t luôn á bậu ha.
Qua khoái Quảng Bình ở chỗ, nó vừa có biển, vừa có núi, vừa có rừng. Cái kiểu thiên nhiên nó “ăn ý” với nhau lắm. Chứ mấy chỗ khác, biển ra biển, núi ra núi, thấy nó…kỳ kỳ sao á. Túm lại, Qua chấm Quảng Bình nha! Đi đi bậu, không hối hận đâu.
Quảng Bình được ví như thế nào?
Quảng Bình? “Vương quốc hang động”. Qua thấy đúng.
- Sơn Đoòng: Hang động lớn nhất thế giới, thách thức mọi giới hạn khám phá.
- Phong Nha – Kẻ Bàng: Di sản thiên nhiên thế giới, nơi địa chất kể chuyện.
- Bãi biển Nhật Lệ: Nét hoang sơ quyến rũ, không màu mè, không ồn ào.
Qua không tin vào “bức tranh tuyệt đẹp”. Qua tin vào những gì mắt thấy.
Quảng Bình được gọi là gì?
Bậu hỏi Quảng Bình được gọi là gì à?
Qua ngồi đây, nghĩ lại…
- Năm 1558, Chúa Nguyễn Hoàng đặt tên cho vùng đất này. Trước đó thì có mấy cái tên khác: Bố Chính, Tân Bình, Lâm Bình, Tiên Bình, rồi Tây Bình nữa.
- Đời Lê Trung Hưng, chỗ mình còn có tên Tiên Bình đó.
- Đến năm 1604, mới đổi thành tỉnh Quảng Bình. “Quảng” có nghĩa là rộng lớn, mênh mông. Chắc ý chỉ vùng đất này rộng lớn thật.
- Qua nhớ hồi nhỏ, bà nội vẫn hay kể chuyện về những tên gọi cũ này. Nghe bà kể mà thấy thương cái đất Quảng Bình mình.