Hồ Khanh phát hiện ra hang Sơn Đoòng năm bao nhiêu?
Năm 1991, ông Hồ Khanh phát hiện cửa hang Sơn Đoòng khi tìm kiếm trầm hương. Địa hình hiểm trở khiến ông mất dấu hang.
Đến năm 2008, ông Khanh tìm lại được vị trí hang và báo cho Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh, mở ra hành trình khám phá kỳ quan thiên nhiên thế giới.
Hang Sơn Đoòng được Hồ Khanh phát hiện năm nào? Khám phá Sơn Đoòng?
Qua hỏi năm nào Bậu phát hiện Sơn Đoòng hả? 1991, nhớ không lầm. Lúc đó đang lùng trầm hương, kiếm sống thôi chứ không phải đi tìm hang động gì cả.
Vùng rừng quanh đó, khó đi lắm, mê muội hết cả. Mất mấy năm trời mới tìm lại được cái cửa hang ấy. Phải đến tận 2008 mới báo được cho người Anh. Đúng rồi, Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh.
Cái việc tìm lại được hang, vất vả lắm, mấy năm trời lặn lội trong rừng già, mấy lần suýt nữa thì bỏ cuộc. Giờ nghĩ lại cũng thấy… hồi hộp. Không có bản đồ, toàn dựa vào trí nhớ. May mà cuối cùng cũng tìm lại được.
Quá trình tiếp xúc với Hồ Khanh đã cho ông hô oát Lim Bơ trưởng đoàn khám phá hang động Hiệp hội hang động hoàng gia Anh tình cảm gì với anh?
Bậu hỏi Qua về chú Lim Bơ hả? Chú ấy quý anh Khanh lắm đó. Qua nhớ hồi đoàn của chú tới Phong Nha năm 2000, anh Khanh nhiệt tình dẫn đường, hiểu biết hang động hơn ai hết.
- Anh Khanh rành hang động quá, chú Lim Bơ nể: Anh ấy kể vanh vách từng ngóc ngách, tên hang, cả lũ dơi làm tổ chỗ nào.
- Nhiệt tình, không ngại khó: Đường đi hiểm trở, anh Khanh luôn đi đầu, giúp đỡ mọi người.
Sau chuyến đi, chú Lim Bơ còn gửi thư về cảm ơn anh Khanh nữa đó.
- Hợp tác thành công: Chuyến đi đó khám phá được nhiều hang động mới, công lớn nhờ anh Khanh cả.
- Tôn trọng chuyên nghiệp: Chú Lim Bơ đánh giá cao năng lực của anh Khanh.
Ấn tượng đầu tiên của chú Lim Bơ về anh Khanh là một người bản địa am hiểu hang động, nhiệt tình và có tinh thần trách nhiệm cao. Sự hợp tác thành công sau đó càng củng cố thêm thiện c̐3m và sự tôn trọng giữa hai người. Cái này Qua tận mắt chứng kiến nha Bậu!
Hồ Khanh làm nghề gì?
Bậu hỏi Hồ Khanh làm nghề gì à? Trời ơi, nhớ lắm! Đội trưởng porter chứ gì, phục vụ mấy ông bà Tây du lịch ấy. Nghe nói quản lý tận 125 người, toàn dân bản địa. Khổ thân ông ấy!
- 125 người! Mệt muốn chết! Mình mà quản lý nhiều thế chắc phát điên mất.
- Công việc chắc vất vả lắm. Phải nói được tiếng Anh nữa chứ. Ông ấy giỏi thật!
À, mà khoan! Ông ấy còn là… thành viên Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh nữa cơ! Chả hiểu sao lại có thể kết hợp hai nghề khác nhau đến thế. Thật sự ngưỡng mộ!
- Lúc nào cũng leo núi, lặn hang. Mạo hiểm ghê! Mấy chuyến thám hiểm chắc nguy hiểm lắm.
- Mình thì chỉ thích nằm nhà xem phim thôi. Suốt ngày ngồi văn phòng, chắc không bao giờ làm được như ông ấy.
Nghĩ lại thấy nể ông ấy thật đấy. Đời người mà có thể làm được nhiều việc như thế. Mình thì… thôi, mình chỉ lo công việc của mình thôi. Hôm nay ăn gì nhỉ? Đói quá rồi!
Góp ý câu trả lời:
Cảm ơn bạn đã đóng góp ý kiến! Góp ý của bạn rất quan trọng giúp chúng tôi cải thiện câu trả lời trong tương lai.