Ấn Độ ở đâu trên bản đồ?

59 lượt xem

Ấn Độ nằm ở Nam Á, chiếm phần lớn tiểu lục địa Ấn Độ. Vị trí địa lý chính xác của nó là trên mảng kiến tạo Ấn Độ, phần Bắc của mảng Ấn-Úc. Đất nước này có đường bờ biển dài 7.516 km, trải dài trên Ấn Độ Dương, giáp Biển Ả Rập về phía Tây Nam và Vịnh Bengal ở phía Đông và Đông Nam. Tóm lại, Ấn Độ là một bán đảo lớn nhô ra từ lục địa Á-Âu, nằm giữa Biển Ả Rập và Vịnh Bengal.

Góp ý 0 lượt thích

Vị trí Ấn Độ trên bản đồ thế giới nằm ở đâu? Quốc gia này thuộc châu nào?

Ấn Độ à? Nằm ở Nam Á, em nhé! Châu Á đấy.

Nhìn trên bản đồ, nó chiếm gần hết tiểu lục địa Ấn Độ, một cục khổng lồ vươn ra Ấn Độ Dương. Nhớ hồi mình đi du lịch hồi tháng 5 năm ngoái, thấy rõ mồn một.

Bờ biển dài kinh khủng, đến 7516 km cơ! Mình tìm thấy thông tin này trên một trang web du lịch hồi tháng trước, quên mất tên rồi.

Phía Tây Nam thì giáp Biển Ả Rập, Đông Nam là Vịnh Bengal. Hình dung được không? Giống như một cái hình tam giác khổng lồ ấy.

Lần đó mình bay từ Mumbai, vé máy bay tầm 20 triệu, khá đắt đỏ. Cảnh đẹp tuyệt vời, đáng tiền. Ấn tượng nhất là sự pha trộn văn hoá ở đó.

Nói chung, Ấn Độ nằm ở Nam Á, Châu Á. Đó là vị trí chính xác của nó trên bản đồ thế giới. Mình đảm bảo chính xác 100% nha. 🙂

Ấn Độ được gọi là đất nước gì?

Đất nước của những gia vị là cách gọi phổ biến nhất dành cho Ấn Độ, em ạ. Nghe thôi đã thấy mùi thơm nồng nàn rồi phải không?

  • Gia vị Ấn Độ nổi tiếng thế giới: Nghệ, gừng, thảo quả, quế, đinh hương, hạt tiêu đen… chỉ kể sơ sơ thôi cũng thấy ấn tượng rồi. Nhà anh hồi xưa toàn mua bột cà ri đóng gói sẵn của Ấn Độ về nấu, thơm lừng cả căn bếp. Giờ nghĩ lại vẫn thấy thèm.
  • Ảnh hưởng ẩm thực toàn cầu: Ẩm thực Ấn Độ lan tỏa mạnh mẽ, ảnh hưởng tới cả các nền văn hóa khác. Điển hình như cà ri đã trở thành món ăn quen thuộc ở nhiều nước châu Á. Cá nhân anh thấy món cà ri gà của Thái cũng chịu ảnh hưởng khá nhiều từ Ấn Độ.
  • Văn hóa đa dạng: Ấn Độ không chỉ nổi tiếng về gia vị, mà còn có nền văn hóa vô cùng phong phú, đa dạng. Từ tôn giáo, kiến trúc, nghệ thuật đến âm nhạc, điện ảnh, cái gì cũng có. Lúc trước anh có đọc một cuốn sách về văn hóa Ấn Độ, mê mẩn cả tháng trời. Đúng là càng tìm hiểu càng thấy hấp dẫn.

Mỗi quốc gia đều có một nét đặc trưng riêng biệt, tạo nên bản sắc văn haó riêng. Điều này làm mình liên tưởng đến sự đa dạng của tự nhiên, muôn hình vạn trạng, thật sự rất thú vị.

Ấn Độ có biệt danh là gì?

Em ơi, Ấn Độ có nhiều biệt danh lắm nhé, nghe choáng! Bharat là tên chính thức, nghe oách xà lơ đúng không? Giống như đặt tên con mình là “Siêu Nhân” ấy, nghe đã thấy hùng dũng rồi.

  • Hindustan nữa, nghe cổ kính như phim kiếm hiệp, đúng kiểu “Đại hiệp Ấn Độ” ấy.
  • Quốc gia Subcontinent, nghe to tổ bố, như kiểu vua chúa cả một lục địa nhỏ vậy. Địa hình thì cứ như tô mì ý khổng lồ, nhiều thứ lắm.

Ấn Độ còn được gọi là “Vùng đất của những dòng sông”, nghe cứ như thiên đường thu nhỏ, sông ngòi chằng chịt. Chắc hồi nhỏ tắm sông suốt ngày, tắm sạch cả đời luôn ấy. Thậm chí còn là “Vùng đất của gia vị”, chắc cả đời chỉ cần ở đó là đủ gia vị cả đời rồi!

À, hồi trước ông anh mình đi Ấn Độ về kể, bảo ở đấy người ta gọi Ấn Độ là “Xứ sở của những món ăn cay muốn xỉu”. Cay đến mức ăn một miếng xong, nước mắt nước mũi tèm lem, chảy cả ròng ròng, như kiểu xem phim buồn nhưng buồn hơn cả phim buồn ấy.

Ấn Độ có gì đặc biệt?

Em thấy Ấn Độ… thật đặc biệt. Đêm nay tự nhiên lại nghĩ về chuyến đi năm ngoái.

  • Sari: Mặc dù nóng bức kinh khủng, nhưng em vẫn ấn tượng với những bộ sari rực rỡ sắc màu. Chất liệu mềm mại, kiểu dáng đa dạng, mỗi bộ lại mang một câu chuyện riêng. Nhớ nhất là bà bán hàng ở chợ đêm Jaipur, thân thiện lắm. Bà còn tặng em một chiếc vòng tay nhỏ xinh.

  • Namaste: Lúc đầu em còn thấy lạ, kiểu chào tay chắp lại trước ngực. Nhưng sau này quen rồi, thấy nó… nhẹ nhàng và trang trọng. Có một cảm giác… bình yên khó tả.

  • Ăn bằng tay: Khó quen lắm, ban đầu em cứ lóng ngóng, vụng về. Nhưng sau đó, thấy nó thú vị hơn nhiều so với dùng muỗng nĩa. Cảm nhận được hương vị rõ hơn, gần gũi hơn. Em nhớ món Dal Makhani nhất, thơm và béo ngậy.

Em nhớ nhất là… cái cảm giác mênh mông, rộng lớn của Ấn Độ.

  • Tôn giáo: Đền chùa, đền thờ mọc lên san sát. Mỗi nơi một màu sắc, một kiến trúc. Em thấy… một sức sống mãnh liệt, một lòng tin mãnh liệt. Khác hẳn với cuộc sống xô bồ ở đây.

  • Bò thiêng: Cái này em thấy ấn tượng nhất. Bò đi lại tự do trên phố. Mọi người tôn trọng chúng, cẩn thận không làm chúng sợ. Cảnh tượng… kỳ lạ mà thú vị. Em chụp được vài bức ảnh, đang định in ra để làm kỷ niệm.

Giờ em mới nhận ra, Ấn Độ không chỉ là những lễ hội rộn ràng, mà còn là cả những gì… sâu lắng và tĩnh lặng. Những gì ẩn giấu đằng sau vẻ ngoài no nhiệt đó. Em ước gì có thể quay lại một lần nữa…

Biểu tượng của Ấn Độ là gì?

Em… Em cũng không chắc lắm về biểu tượng của Ấn Độ nữa. Nhưng mà hồi em học lịch sử lớp 10, hình như có nói đến… Con bò. Đúng rồi, là con bò.

  • Thần bò là biểu tượng đó.

Nhớ lúc đó thầy giảng, thầy bảo nó không chỉ là con vật bình thường đâu. Nó thiêng liêng lắm. Hồi đó em còn nghĩ, sao lại thần bò chứ? Nghe lạ. Giờ nghĩ lại… cũng thấy thú vị.

  • Nó là biểu tượng của người mẹ, của sự sinh sôi nảy nở.
  • Người ta xem nó như Mẹ Trái Đất, hiền lành và bao dung.

Em nhớ có bài tập về nhà tìm hiểu về tôn giáo Ấn Độ, đọc mãi mới hiểu được phần nào. Đêm nay tự nhiên lại nhớ đến. Cái cảm giác khó tả… như thể đang lạc trong mê cung ký ức vậy. Cái gì đó rất xa xôi, nhưng lại rất gần gũi. Buồn buồn sao ấy.

  • Em còn nhớ cả hình ảnh những chú bò thong dong trên đường phố trong phim Ấn Độ nữa. Hình ảnh đó cứ in sâu trong đầu em.
  • Em thấy, mỗi nền văn hóa có những biểu tượng riêng, mang nhiều tầng ý nghĩa sâu sắc. Thật sự rất đáng để tìm hiểu.

Văn hóa của Ấn Độ là gì?

Em ạ, văn hóaẤn Độ… ôi, nói sao cho hết được nhỉ? Nó phức tạp lắm, như một bức tranh khổng lồ, nhiều lớp màu chồng chéo lên nhau. Nói tóm lại, là sự pha trộn của nhiều nền văn hóa, tôn giáo, truyền thống trải dài hàng nghìn năm. Đúng là một “kho báu” đồ sộ!

  • Tôn giáo: Đầu tiên phải nhắc đến hệ thống tôn giáo đa dạng, từ Hindu giáo, Phật giáo, Jain giáo, Sikh giáo… Mỗi tôn giáo lại có những ảnh hưởng sâu sắc đến văn hóa, nghệ thuật, kiến trúc… Thật sự, mỗi khi nghiên cứu, mình lại càng thấy sự phong phú, phức tạp của nó. Suy cho cùng, tôn giáo là sợi chỉ đỏ xuyên suốt lịch sử Ấn Độ.

  • Hệ thống đẳng cấp: Đây là một khía cạnh quan trọng, nhưng cũng gây nhiều tranh luận. Hệ thống đẳng cấp (Varna) ảnh hưởng đến mọi mặt đời sống xã hội, từ nghề nghiệp đến hôn nhân. Mình thấy nó vừa là một phần lịch sử, vừa là một vấn đề xã hội phức tạp cần được nhìn nhận đa chiều. Nó cũng liên quan mật thiết đến kinh tế xã hội của cả nước.

  • Nghệ thuật: Nghệ thuật Ấn Độ phong phú vô cùng, từ kiến trúc đền đài nguy nga (ví dụ như Taj Mahal – hồi mình đi du lịch Ấn Độ năm ngoái, mình đã bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của nó) đến điêu khắc tinh xảo, hội họa sống động, âm nhạc du dương… Thực sự, mỗi một tác phẩm nghệ thuật đều mang đậm dấu ấn văn hóa đặc trưng.

  • Ẩm thực: Ấn Độ có một nền ẩm thực đa dạng, phong phú tùy thuộc vào vùng miền. Gia vị cay nồng là đặc trưng nổi bật. Mình nhớ hồi đi học ở trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, giáo sư hướng dẫn luận văn thạc sĩ của mình có nói đến điều này. Mỗi món ăn như một câu chuyện riêng, kể về văn hóa của từng vùng.

Nhìn chung, văn hóa Ấn Độ không chỉ là những yếu tố riêng lẻ mà là sự tổng hòa phức tạp, luôn vận động và thay đổi. Phải chăng, sự đa dạng chính là sức mạnh của nó? Chắc chắn là vậy.

Ấn Độ có gì đặc sản?

Ấn Độ? Đặc sản? Nhiều lắm.

  • Biryani: Cơm trộn, Bangalore nổi tiếng. Công thức gia đình tao ngon hơn nhiều. Nguyên liệu chính: gạo basmati, thịt/rau, gia vị. Thời gian nấu khá lâu.

  • Thali: Mâm cơm truyền thống. Ngon, đầy đủ. Tùy vùng, khác nhau. Tự làm mới đúng điệu. Thường gồm nhiều món nhỏ.

  • Gà Tikka Masala: Ai cũng biết rồi. Ngon nhưng nhiều chỗ làm dở. Mấy quán nhỏ ở Delhi mới chất. Sốt cà ri đặc trưng.

  • Samosa: Bánh rán nhân khoai tây, đậu. Ăn vặt phổ biến. Tuyệt vời với tương ớt cay. Dễ tìm, giá rẻ.

  • Lassi: Sữa chua lên men. Mát lạnh. Có nhiều vị. Tao thích vị xoài. Giúp dễ tiêu hoá.

  • Rogan Josh: Cà ri thịt cừu. Mùi thơm nồng. Cay tê tái. Kashmir là nhất. Tuyệt vời với cơm nóng.

  • Gulab Jamun: Bánh sữa chiên. Ngọt, mềm. Nhúng siro hoa hồng. Ăn tráng miệng. Ngán ngọt, nhưng ngon.

Tao chán mấy bài viết quảng cáo du lịch. Thích gì thì tự đi mà tìm hiểu. Đừng dựa dẫm.

#Ấn Độ #Bản Đồ #Địa Lý