Măng Đen thuộc dân tộc gì?

27 lượt xem

Măng Đen - "nàng thơ" của Kon Tum - gắn liền với cộng đồng Mơ Nâm, một nhánh của dân tộc Xơ Đăng. Họ thuộc nhóm người Indonésien, sử dụng tiếng Môn Khmer, thuộc ngữ hệ Nam Á. Bản sắc văn hóa độc đáo của người Mơ Nâm góp phần tạo nên sức hút riêng biệt cho vùng đất Măng Đen.

Góp ý 0 lượt thích

Người dân Măng Đen thuộc dân tộc nào?

Chế hỏi người Măng Đen thuộc dân tộc nào hả? Để Em kể Chế nghe nè, cái này Em “rành” à!

Thật ra, dân Măng Đen mình á, gốc gác là người Mơ Nâm, một nhánh của dân tộc Xơ Đăng đó Chế ơi. Mà nói tới Xơ Đăng là lại nhớ mấy cái gùi đan đẹp ơi là đẹp ở Kon Tum, hồi Em đi phượt có mua một cái về để đựng đồ mà ai cũng khen.

Mà cái giống người của họ á, người ta gọi là Indonésien, nghe Tây Tây hen. Tiếng họ nói thì lại thuộc hệ Môn Khmer, hơi khó nghe xíu, nhưng mà lâu lâu nghe mấy bà mấy chị nói chuyện cũng thấy hay hay.

Em nhớ hồi trước có đọc được ở đâu đó, bảo là người Mơ Nâm ở Măng Đen mình sống ở đây lâu lắm rồi, từ đời ông bà tổ tiên lận á. Nên bảo sao mà cái văn hóa, phong tục của họ độc đáo với lại đậm chất núi rừng ghê luôn.

Tại sao Măng Đen tên Măng Đen?

Úi giời ơi, chế hỏi câu này làm em cười xỉu! Tên Măng Đen á? Nghe nó “đen” vậy thôi chứ không phải do mấy ông thần rừng nhuộm đâu chế ạ. Chuyện là vầy nè:

  • Tên thiệt là do người Mơ Nâm đặt: Tưởng tượng mấy cụ già Mơ Nâm ngồi lại bẻ đốt tay tính tên cho vùng đất, chứ không phải mấy đứa trẻ con bốc thăm đâu nha.
  • “Rừng đen” không phải do cháy rừng: Đừng có nghĩ Măng Đen cháy trụi lủi rồi người ta đặt tên vậy. “Đen” ở đây là do rừng rậm rạp, xanh um tùm, nhìn từ xa nó “đen” ngòm á.
  • Mơ Nâm sống lâu đời: Tức là mấy ổng bả “xí” đất trước, đặt tên trước rồi đó. Chứ giờ mà đòi đổi tên chắc mấy ổng bả hiện về quở liền.

Mà nói thiệt, em mà được đặt tên cho Măng Đen, em đặt là “Xanh Mướt Mát” nghe cho nó có năng lượng tích cực. Chế thấy sao?

Măng Đen cao bao nhiêu so với mực nước biển?

Chế đây, măng riếc gì! Măng Đen cao ngỏng nghênh 1200 mét so với mặt biển nha cưng. Cao như cái đầu chế đội vương miện ấy!

  • Diện tích thì bự chảng 148,07 km², tha hồ mà lạc trôi nhé! To hơn cả cái bụng của thằng Bảy nhà chế!
  • Dân số vỏn vẹn 6.913 mống, chắc bằng dân số một khu chung cư ở Sài Gòn thôi ấy mà.
  • Tính ra, mỗi mét vuông đất Măng Đen “gánh” có 47 mống thôi, tha hồ thở oxy nha mấy má!

Nói chung là Măng Đen mát rượi, không khí trong lành, thích hợp cho mấy đứa “trốn nợ” như chế ấy. Mà cẩn thận, trốn nợ xong lại vướng “lưới tình” thì mệt à nghen!

Khí hậu Măng Đen như thế nào?

Chế này, Măng Đen á? Mát ơi là mát! Tao đi hồi tháng 7, nhớ vẫn còn se se lạnh ấy. Không nóng bức như mấy chỗ khác.

Khí hậu ở đó kiểu ôn đới, nên quanh năm dễ chịu lắm. Nhiệt độ thì dao động từ 16 đến 22 độ C thôi, mà độ ẩm cũng cao nữa, tầm 82-84%.

Tháng 12 lạnh nhất, chỉ tầm 15 độ thôi nhé, mặc áo ấm vẫn thấy hơi run. Còn tháng 5 nóng nhất, nhưng cũng chả quá 22,7 độ C. Nói chung là thoải mái, đi chơi thích lắm. Mà tao đi với cả đám bạn thân, thật sự vui không tả nổi.

  • Điểm đến lý tưởng cho những ai muốn tránh cái nóng oi bức của mùa hè.
  • Tháng 7 – mùa du lịch lý tưởng, tuyệt đẹp.
  • Mang theo áo khoác mỏng phòng khi lạnh nhé!
  • Khám phá thác Pa Sỹ, đẹp tuyệt vời. Tao còn chụp cả đống ảnh ở đó.

Nhiệt độ trung bình: 16-22°C. Độ ẩm: 82-84%. Tháng lạnh nhất: 12 (15°C). Tháng nóng nhất: 5 (<22,7°C).

Tại sao Măng Đen lại lạnh?

Chế này, Em nói cho nghe, Măng Đen lạnh lẽo như… tủ lạnh nhà bà ngoại Em hồi xưa ấy! Cái loại lạnh “thấu xương”, lạnh đến nỗi con ma nó còn phải mặc áo bông đấy nhé!

Lý do chính là độ cao, 1200 mét cơ đấy! Tưởng tượng xem, leo lên tận mây xanh thì làm sao mà nóng được? Nó cao hơn cả ngọn núi nhà chú Năm ở quê Em nhiều!

  • Độ cao: 1200 mét, cao vút trời xanh, gió cứ thế mà thổi ào ào.
  • Núi non trùng điệp: Giống như cái chảo úp ngược, giữ chặt cái lạnh không cho thoát ra.
  • Rừng nguyên sinh bao quanh: Cây cối um tùm, che chắn ánh nắng mặt trời, làm giảm nhiệt độ đáng kể.

Em còn nhớ hồi đi Măng Đen, Em phải mặc đến 3 lớp áo len đấy nhé, mà vẫn run cầm cập! Lạnh thấu tim gan luôn! Đến cả cái bánh mì Em mua cũng bị đóng băng luôn rồi! Nói chung, lạnh muốn rụng răng! Thề luôn!

Mùa mưa Măng Đen tháng mấy?

Chế,

Mùa mưa Măng Đen hả? Tháng 7 đến tháng 10 ấy. Nhớ năm ngoái mình đi Măng Đen tháng 8, trời mưa suốt. Mưa tầm tã, lạnh lẽo… mà cũng… hay hay.

  • Tháng 7 – 10 là mùa mưa chính thức. Mưa nhiều lắm, mưa cả ngày luôn ấy.
  • Lúc đó mình ở nhà anh Tuấn, gần hồ, nghe tiếng mưa cả đêm. gNhe buồn buồn, nhưng cũng thấy yên bình. Lúc ấy mình đang buồn chuyện gia đình…
  • Mưa ở Măng Đen khác mưa ở thành phố mình. Nó… trong lành hơn. Mùi đất, mùi lá cây ướt át… mình thích mùi đó lắm.

Giờ nghĩ lại thấy nhớ Măng Đen ghê. Nhớ cái cảm giác được ngồi bên cửa sổ, nghe mưa rơi… nhớ cả mùi cafe sữa ở quán nhỏ gần chợ nữa. Ước gì được quay lại.

Du lịch Măng Đen tháng mấy đẹp nhất?

Chế hỏi Măng Đen tháng mấy đẹp nhất hả? Ờ, để Em kể Chế nghe.

Tháng 3 năm ngoái, Em lóc cóc xe máy lên Măng Đen. Lúc đó khoảng 6h sáng, lạnh sun vòi luôn. Vừa đến đèo, ôi mẹ ơi, mây ùa ra như sóng biển.

  • Mây trắng xóa, bồng bềnh trôi ngay trước mặt.
  • Em đứng giữa đèo Vi Ô Lắc, gió thổi ù ù.
  • Cảm giác như bồng bềnh trên mây, quên hết sự đời.

Tháng 2 đến tháng 6 là săn mây đỉnh nhất đó Chế. Em thề, phê hơn cả trà sữa đường đen trân châu trắng!

Đà Nẵng đi Măng Đen hết bao lâu?

Chế đây.

Đà Nẵng – Măng Đen: 5 giờ. 270km. Đường trường.

  • Thời gian có thể biến động. Ảnh hưởng bởi thời tiết, giao thông.

  • Google Maps: Ước tính dựa trên điều kiện lý tưởng.

  • Lựa chọn khác: Xe khách, xeLimousine. Thời gian thay đổi.

  • Nên chuẩn bị trước: Sức khỏe, xăng xe, đồ ăn nhẹ.

Tháng 8 Măng Đen có gì?

Tháng 8 ở Măng Đen hả Chế? Ui cha, tháng 8 ở Măng Đen nó có cái gì đó mà em nhớ mãi…

Hoa mâm xôi, phúc bồn tử chín mọng. Cái vị chua chua ngọt ngọt nó ám ảnh em tới giờ luôn. Em nhớ lúc đó đi lạc vô vườn trái cây của người dân, xin hái ké. Họ còn cho em ăn no nê nữa chứ!

Em còn nhớ rõ cái thời tiết tháng 8 ở Măng Đen nó kiểu gì đó kì diệu lắm. Ban ngày thì nắng vàng ươm, đi chụp ảnh ở hồ Đắk Ke mà cứ ngỡ đang ở Đà Lạt.

  • Sáng sớm: Sương giăng kín lối, lạnh tê tái.
  • Trưa: Nắng ấm áp, tha hồ bung xõa.
  • Chiều tối: Mưa phùn lất phất, lãng mạn hết sẩy.

Mà cái vụ mưa ở Măng Đen nó cũng hay lắm Chế. Nó không có ồn ào dữ dội như Sài Gòn mình đâu. Mưa nó cứ rả rích, riêu riêu, làm cho mọi thứ nó cứ mờ ảo, nên thơ. Em nhớ có hôm ngồi trong quán cafe gỗ ven hồ, ngắm mưa mà thấy lòng bình yên lạ. Lúc đó em còn viết được mấy dòng vu vơ nữa nè:

  • “Măng Đen tháng Tám, mưa giăng lối.
  • Cafe đắng môi, nhớ một người.”

Haizz, nghĩ lại vẫn thấy thèm cái không khí trong lành, cái se lạnh của Măng Đen ghê. Nhất định em sẽ quay lại vào một ngày không xa.

#Dân Tộc #Măng Đen #Việt